Thứ Năm, 14 tháng 4, 2011

Nâng cao chỉ số cảm xúc

Hôm nay mình giới thiệu với các bạn câu truyện "Ý chí không bị bỏng":

Sau trận hỏa hoạn, một cậu bé bị bỏng nặng. Tuy được các bác sĩ tận tình cứu chữa, cậu vẫn bị liệt, nửa phần thân dưới của cậu mất hết cảm giác. Từ đấy, cuộc đời cậu gắn chặt với chiếc xe lăn.

Một ngày đẹp trời, mẹ đẩy cậu ra sân hít thở bầu không khí trong lành. Đúng lúc đó, mẹ cậu nhận được điện thoại phải đi ra ngoài có việc gấp, nên để cậu ở lại một mình.

Một luồng xúc cảm mạnh mẽ trỗi dậy trong lòng thôi thúc cậu đứng dậy. Cậu gắng hết sức tuột khỏi chiếc xe lăn, lê đôi chân vô cảm, bò qua bãi cỏ bằng khuỷu tay, lết đến bên bờ rào.

Tiếp đó, cậu gắng hết sức bám vào bờ rào đứng dậy, cố đi men theo bờ rào.

Cứ thế, từ đó về sau, ngày ngày cậu bám bờ rào tập đi. Không biết bao nhiêu ngày đã trôi qua, đôi chân cậu vẫn chưa hề có cảm giác gì. Nhưng cậu không cam tâm cột chặt đời mình vào chiếc xe lăn. Cậu tự nhủ, trong tương lai, nhất định sẽ có ngày cậu đi được bằng chính đôi chân của mình.

Cuối cùng, cái ngày tươi đẹp đó cũng đã đến. Đó là một sớm mai trong trẻo, khi cậu đang lê đôi chân vô cảm tập đi như mọi ngày thì bất chợt, một cơn đau khủng khiếp lan ra từ phần thân dưới bị liệt của cậu.

Trong khoảnh khắc đó, cậu lặng người đi. Rồi cậu gắng nhích từng chút một để tận hưởng cảm giác đau đớn từ đôi chân mà đã bao lâu mới có được.

Từ đó trở đi, cơ thể cậu hồi phục rất nhanh. Đầu tiên phải mất rất lâu mới đứng lên để bám hàng rào đi một vài bước. Dần dần, cậu có thể tự đi được một mình, rồi đến một ngày, cậu đã chạy nhẩy được trong sân.

Và rồi, cuộc sống của cậu chẳng khác gì các bạn xung quanh. Đến khi bước vào trường đại học, cậu đã được chọn vào đội điền kinh.

Cậu chính là Glenn cunningham, người từng giữ kỷ lục thế giới về chạy 1800m.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét